Sao không là hạt nắng
Để đỡ buồn đỡ mong
Mà cứ chờ sóng biển
Vỗ thêm vị mặn nồng.
E ngu ngơ vụng dại
Bao tuổi chẳng thêm già
Nỗi đau cứ đầy mãi
Bởi vì biển... biển ơi.
Tình đến tình ra khơi
Rồi không quay trở lại
Để cho e tìm mãi
Một ngày của... rong rêu.
Sao không là hạt nắng
Khi tuổi đã xế Chiều
Sao cứ còn thổn thức
Với hai từ " yêu thương ".
Để đỡ buồn đỡ mong
Mà cứ chờ sóng biển
Vỗ thêm vị mặn nồng.
E ngu ngơ vụng dại
Bao tuổi chẳng thêm già
Nỗi đau cứ đầy mãi
Bởi vì biển... biển ơi.
Tình đến tình ra khơi
Rồi không quay trở lại
Để cho e tìm mãi
Một ngày của... rong rêu.
Sao không là hạt nắng
Khi tuổi đã xế Chiều
Sao cứ còn thổn thức
Với hai từ " yêu thương ".


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét